Aug 31, 2012

• Mỹ sẽ triển khai lá chắn tên lửa ở Châu Á như thế nào?


Mỹ sẽ triển khai lá chắn tên lửa ở Châu Á như thế nào?

by JANE | AUGUST 31, 2012 1:36 PM - Việt Hà, phóng viên RFA




Sơ đồ quy trình hoạt động của hệ thống lá chắn tên lửa.

Mới đây bộ quốc phòng Mỹ cho biết Hoa Kỳ và Nhật đang bàn thảo việc mở rộng lá chắn tên lửa của Mỹ tại khu vực châu Á Thái Bình Dương.

Ngăn chặn các mối đe dọa
Tờ Wall Street Journal trích lời của một giới chức Mỹ cho biết hệ thống lá chắn này có mục đích ngăn chặn các mối đe dọa từ Bắc Hàn và Trung Quốc. Trước đó, vào ngày 24 tháng 7, Trung Quốc lần đầu tiên phóng thử tên lửa đạn đạo liên lục địa tầm xa mới DF-41 tại trung tâm thử nghiệm vũ trụ và tên lửa Ngũ Trại thuộc tỉnh Sơn Tây, miền Đông Trung Quốc. Các chuyên gia quân sự Mỹ cho rằng đây là loại tên lửa có thể mang 10 đầu đạn hạt nhân và bắn đến nhiều vị trí khác nhau trên lãnh thổ Mỹ. Tên lửa này, theo các nhà quan sát Mỹ, là một mối đe dọa nghiêm trọng đối với an ninh quốc gia Mỹ. Để tìm hiểu thêm về kế hoạch lá chắn tên lửa của Mỹ tại châu Á trước những diễn tiến mới từ Trung Quốc. Việt Hà phỏng vấn ông Tetsuo Kotani, chuyên gia cao cấp về an ninh hàng hải thuộc viện Quan hệ Quốc tế của Nhật Bản.

Trước hết đánh giá về tính khả thi của hệ thống lá chắn tên lửa mới, ông Tetsuo Kotani cho biết:
Theo tôi đây là một kế hoạch hoàn toàn khả thi, Mỹ và Nhật Bản đang đàm phán việc mở rộng radar thứ hai ở miền nam nước Nhật.Tetsuo Kotani

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Theo tôi đây là một kế hoạch hoàn toàn khả thi. Mỹ và Nhật Bản đang đàm phán việc mở rộng radar thứ hai ở miền nam nước Nhật. Theo tôi thì đây là một kế hoạch hoàn toàn khả thi và có thể đi vào hiện thực trong vòng vài tháng tới. Vấn đề bây giờ chỉ là địa điểm để lắp đặt hệ thống này. Địa điểm lý tưởng là ở Okinawa để có thể bao trùm được toàn bộ khu vực có tên lửa của Trung Quốc. Tuy nhiên vì những căng thẳng tại Okinawa liên quan đến căn cứ quân sự Mỹ tại đây cho nên có thể là hệ thống radar này sẽ được đặt ở Kyushu thay vì ở Okinawa. Kyushu là cũng ở phía nam Nhật Bản. Và tại đây thì sự hợp tác rất tốt cho nên theo tôi việc lắp đặt radar tại miền nam Nhật sẽ sớm thành hình.

:?: Việt Hà: Theo ông thì ngoài Nhật Bản, liệu Mỹ có thể triển khai hệ thống lá chắn này tại các nước nào khác ở châu Á, ví dụ như Philippines hay Australia chẳng hạn?

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Theo tôi thì Philippines sẽ là một nước được lựa chọn chứ không phải là Australia vì chúng ta cần phải theo dõi được toàn bộ khu vực có triển khai tên lửa của Trung Quốc ngay trong lãnh thổ Trung Quốc. Úc ở quá xa vì vậy chúng ta phải đặt hệ thống radar ở dãy đảo thứ nhất. Tại Nhật Bản, chúng ta đã có một hệ thống radar ở miền bắc Nhật. Chúng ta sẽ đặt một hệ thống khác ở miền nam Nhật Bản, và lý tưởng hơn nữa là một hệ thống tại Philippines. Và như vậy lá chắn này sẽ bao trùm được toàn bộ Trung Quốc.

:?: Việt Hà: Vậy ông đánh giá thế nào về khả năng triển khai một hệ thống tương tự tại Philippines?

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Tôi không biết thế nào vì tình hình sẽ rất khó khăn.



Quân đội thuộc Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản đứng cạnh một bệ phóng tên lửa đánh chặn được triển khai tại một căn cứ ở thành phố Akita, miền bắc Nhật Bản vào ngày 31 tháng 3 năm 2009. AFP PHOTO.
Nếu hệ thống radar này được đặt tại Philippines thì Trung Quốc sẽ rất tức giận và tôi không chắc là chính phủ Philippines có thể sẵn sàng cho kế hoạch này hay không vì họ sẽ phải đối đầu với căng thẳng gia tăng với Trung Quốc. Theo tôi thì khó có thể đặt được hệ thống này tại Philippines.

:?: Việt Hà: Vậy nếu hệ thống lá chắn này không được đặt tại Philippines thì hiệu quả kiểm soát tấn công về tên lửa (nếu có) từ Trung Quốc sẽ ra sao?

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Nếu như có thể đặt hệ thống radar này ở Philippines thì có thể bao phủ được toàn bộ miền Nam Trung Quốc. Nhưng thậm chí trong trường hợp xấu hơn, chỉ có hai hệ thống radar tại Nhật thì chúng ta vẫn có thể bao trùm được phần lớn lãnh thổ Trung Quốc. Thêm vào đó thì hải quân Mỹ đang triển khai hệ thống radar di động trên các tàu của mình và nếu họ triển khai hệ thống tàu này, kết hợp với các radar tại Nhật, thì hệ thống này có thể bao trùm được toàn bộ Trung Quốc. cho nên ngay cả khi không triển khai được hệ thống radar tại Philippines thì chúng ta vẫn có những lựa chọn khác.

Phản ứng của Trung Quốc?
:?: Việt Hà: Theo ông thì Trung Quốc sẽ có phản ứng thế nào trước việc Mỹ và Nhật triển khai hệ thống lá chắn này?

Theo tôi thì TQ sẽ rất tức giận trước việc triển khai hệ thống lá chắn tên lửa này, cũng giống như Nga tức giận với hệ thống lá chắn tên lửa tại châu Âu.Tetsuo Kotani

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Theo tôi thì Trung Quốc sẽ rất tức giận trước việc triển khai hệ thống lá chắn tên lửa này, cũng giống như Nga tức giận với hệ thống lá chắn tên lửa tại châu Âu và điều này sẽ làm ảnh hưởng xấu đến quan hệ giữa Mỹ với Trung Quốc, Trung quốc với Nhật và Trung Quốc với các nước khác. Đây là một vấn đề rất nghiệm trọng vì nếu chúng ta có thể triển khai được hệ thống radar này, thì chúng ta có thể làm giảm khả năng tấn công hạt nhân của Trung Quốc. Đây là vấn đề chiến lược cho nên chắc chắn là Trung Quốc sẽ hết sức tức giận. Họ sẽ có những phản ứng cứng rắn về mặt ngoại giao, thậm chí họ có thể có các biện pháp về kinh tế và họ còn có thể thực hiện các cuộc tập trận trong các vùng biển lân cận. Đó là những phản ứng mà theo tôi Trung Quốc sẽ có.

:?: Việt Hà: Vậy thì những phản ứng của Trung Quốc sẽ cản trở thế nào đối với kế hoạch lá chắn tên lửa này của Mỹ?

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Theo tôi thì Nhật Bản và Mỹ sẽ vẫn tiếp tục bàn thảo kế hoạch này và thực hiện kế hoạch triển khai hệ thống radar bởi vì đây vấn đề quan trọng đối với Mỹ trong việc giám sát khả năng tên lửa của Trung Quốc.

:?: Việt Hà: Gần đây căng thẳng giữa Nhật và Trung Quốc đang gia tăng xung quanh các tranh chấp tại biển Hoa Đông. Theo ông thì việc Nhật xúc tiến thảo luận kế hoạch lá chắn tên lửa mới với Mỹ sẽ có ảnh hưởng thế nào tới mối quan hệ đang rất căng thẳng giữa hai nước, và liệu điều này có khiến chính phủ Nhật phải cân nhắc kỹ lưỡng hơn?

:mrgreen: Tetsuo Kotani: Tất nhiên là chính phủ Nhật không muốn làm cho căng thẳng trên biển Hoa Đông tăng cao và tôi tin là Trung Quốc cũng muốn làm giảm căng thẳng này. Tuy nhiên vấn đề hiện tại giữa hai nước chính là tinh thần dân tộc đang lên cao ở cả hai quốc gia. Vì vậy mà chính phủ hai nước không thể có lời lẽ nhẹ nhàng hơn được. Còn đối với kế hoạch lá chắn tên lửa thì đây là vấn đề hoàn toàn tách rời khỏi vấn đề biển Hoa Đông. Đàm phán giữa Nhật Bản và Mỹ đã bắt đầu từ trước khi căng thẳng tại khu vực này tăng cao. Tất nhiên chính phủ Nhật Bản sẽ phải cẩn thậ nhưng đây là vấn đề chiến lược, vấn đề về hạt nhân và nó rất quan trọng quan trọng hơn vấn đề chủ quyền. Do đó tôi nghĩ chính phủ Nhật Bản sẽ tiếp tục đàm phán với Mỹ về kế hoạch này.

:?: Việt Hà: Xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi buổi phỏng vấn này.


ĐỌC TIẾP:
:arrow: Tàu Ngầm Nguyên Tử Mỹ Soi Bóng Gần Scarborough
:arrow: Chơi đểu !! Nga bán Sukhoi cho Việt Nam xong và sẽ bán tiếp hệ thống tên lửa phòng không S-400……diệt Sukhoi cho trung cộng
:arrow: Nga Sô “Tái Xuất Giang Hồ” Tiến Vào Biển Đông
:arrow: Người lính Việt Cộng và người lính Trung Cộng



• Mô Hình Dân Quân Biển của nước CHXHCN NÔ LỆ Việt Nam


Mô Hình Dân Quân Biển của nước CHXHCN NÔ LỆ Việt Nam
by Tác giả: James R. Holmes - Người dịch: Đỗ Quyên - 30-8-2012





Image



Một tác giả Việt Nam tuyên bố, Hà Nội đang “tìm kiếm một mô hình lực lượng dân quân biển”, có lẽ để bảo vệ quần đảo Hoàng Sa của họ khỏi tay, e hèm, khỏi tay một nước châu Á nào đó rất lớn đang nuôi những mưu đồ riêng của họ đối với quần đảo này. 

Kèm theo đây, một vài ý nghĩ về triển vọng thành lập một lực lượng như thế. Mới nhìn qua, khái niệm dân quân biển nghe có vẻ kỳ kỳ. Các quốc gia đều có hải quân, lính tuần duyên (canh gác bờ biển) và đội tàu buôn, tất cả đều có chức năng riêng, được xác định rất rõ ràng. Đúng không?

Không nhất thiết. Có vô số tiền lệ cho những cách làm ăn khác nhau tại những vùng biển lớn. Trăm hoa đua nở! Trong tác phẩm “Bảo vệ biển”, viết về lịch sử (và tiền sử) của hải quân Anh, sử gia N. A. M. Rodger quan sát thấy các nước có nghề biển đã từng có rất nhiều đội tàu trong hàng thế kỷ. Vai trò và sứ mệnh của họ đã bị lu mờ, đặc biệt trong giai đoạn trước khi triều đình tổ chức hải quân thường trực. Chiến tranh trên biển từng là một thứ đầy bất ngờ, vô kế hoạch, ở những thời kỳ xa xưa.

Đặc điểm đó của lịch sử hàng hải có vẻ như đã gần bị quên lãng. Chẳng hạn, vào năm 2009, Naval Diplomat (Ngoại giao Hàng hải) sang thăm Viện Quan hệ Quốc tế Clingendael, The Hague, để chiêu đãi các vị tư lệnh của Hải quân Hà Lan – những người được cử đến để tiếp nhận chương trình Atalanta (Operation Atalanta), chiến dịch chống cướp biển trên Vịnh Aden của EU. Naval Diplomat đến đây với một vài ý tưởng lặt vặt về việc làm thế nào để bảo vệ các thương nhân đang quá cảnh qua vùng biển trong khu vực.



Ý kiến của tôi: Vịnh Aden là một dải đất khổng lồ. Hải quân sẽ không bao giờ có thể triển khai đủ lính đến đây để bảo vệ từng tàu hàng trước mọi cuộc tấn công của bọn hải tặc. Vậy thì, tại sao không trang bị vũ khí cho các tàu hàng đó? Những đội tàu, lực lượng phòng vệ, hay thậm chí thủy thủ, được trang bị vũ khí, có thể giữ thế trên cơ bọn cướp biển đi trên những con tàu nhỏ. Nghe có vẻ hợp lý. Tôi đã so sánh điều đó với việc những người định cư tự trang bị vũ khí để đánh lại cướp ở Miền Tây Hoang Dã – nhưng nó gây ra phản ứng ngược một cách đáng sợ. Tôi nghĩ là cần nhiều “chủ nghĩa cao bồi Mỹ” hơn.


Rồi thì tôi trở lại với quá khứ hàng hải của châu Âu. Sau khi người ta sáng chế ra súng hải quân, các vua chúa châu Âu ra lệnh rằng tất cả các thương gia đều phải được trang bị những vũ khí mới nhất. Được trang bị như thế, họ có thể tự vệ trước bọn cướp. Họ cũng có thể có vị trí chiến đấu nào đó khi quốc gia tung hải quân ra đánh nhau với kẻ thù. Các bên đều đã có một số lượng lớn thương nhân được trang bị vũ khí, khi Ngài Francis Drake chỉ huy Hải quân Anh chiến đấu với hạm đội tàu của xứ Medina Sidonia thuộc Tây Ban Nha. Tại sao lại không rót rượu thời Phục Hưng vào chai của thế kỷ 21 – tôi đã nói như thế. Trang bị vũ khí cho tàu buôn sẽ bảo đảm rằng trên vùng biển ngoài khơi Somalia, sức mạnh sẽ được đáp trả bằng sức mạnh, thủy thủ sẽ được tạo cơ hội để chiến đấu.

Ý tưởng về dân quân biển cũng đã mê hoặc người Mỹ thời xưa – một nhóm dân quân cầm vũ khí để đánh lại quân Redcoast (tức quân đội Anh – ND) trong trận Lexington – Concord, đến giờ vẫn là ký ức sống động. Tại sao lại không áp dụng cái mẫu đó cho chiến tranh trên các đại dương? Alfred Thayer Mahan chỉ trích thế hệ khai quốc vì họ đã tưởng họ có thể tổ chức ngay lập tức một “lực lượng dân quân biển” ít tốn kém để chống lại các tàu của Anh trong Chiến tranh 1812. Mahan viết rằng Hải quân Mỹ và tàu chống cướp biển đạt được một số thành công đáng chú ý trong các cuộc đụng độ, nhưng Hải quân Hoàng gia đã bóp chết tàu buôn Mỹ gần như hoàn toàn vào trước năm 1814.

Tôi nghĩ ở đây có một bài học như của Mahan để lại cho Việt Nam. Dân quân có thể gây rối những kẻ địch mạnh hơn họ rất nhiều, nhưng tỷ số thua so với thắng của họ quả thật là kéo dài.

Những cách thức kỳ cục để tổ chức đội tàu chẳng phải cái gì độc đáo, chỉ có ở phương Tây. Không phải nhìn đâu xa, nước Trung Hoa phong kiến đã giao phó việc bảo vệ bờ biển cho các đội tàu địa phương khác nhau. Chẳng hạn, ngư dân thường hoạt động như cánh tay bổ trợ cho lực lượng trên biển của Trung Quốc.

Một số truyền thống như thế đã kéo dài sang thời cộng sản. Ví dụ, Bắc Kinh ca ngợi vai trò của đội tàu cá quốc gia trong trận hải chiến năm 1974 với hải quân Miền Nam Việt Nam ở quần đảo Hoàng sa. Theo câu chuyện chính thức được kể lại, ngư dân Trung Quốc đã góp phần đưa hải quân nhân dân đến chiến thắng – chứng minh chủ quyền không thể tranh cãi của Trung Quốc trên các vùng biển phía nam. Họ (ngư dân) tiếp tục là lực lượng hỗ trợ trong chiến dịch hàng hải của Trung Quốc, cho đến tận ngày nay.

Các nhà chiến lược ở Hà Nội cũng nên nghiên cứu vấn đề dân quân biển thông qua một lăng kính lý thuyết – đó là đọc lại học thuyết của Mao Trạch Đông về chiến tranh ba giai đoạn. Căn cứ lời Mao viết thì Việt Nam đang ở giai đoạn 1 của một cuộc đấu tranh kéo dài, khi họ phải dựa vào tài sản nghèo nàn của mình để quấy nhiễu một kẻ thù mạnh hơn rất nhiều. Họ đối đầu với một nước Trung Hoa vốn dĩ đang triển khai một hạm đội hải quân theo quy ước, rất hùng mạnh. Hải quân Trung Hoa có lẽ đang ở giữa giai đoạn 2 và 3 rồi, và đang tiếp tục phát triển. Dân quân biển cần một chỗ che chắn để có thể phát huy sức mạnh thực sự của họ. Đó là một thứ xa xỉ mà cả ngư dân Trung Quốc lẫn các chiến binh bán thời gian (part-time) khác đều thích, mà dân quân Việt Nam lại không có.

Mahan rút ra nhiều bài học tương tự từ Chiến tranh năm 1812. Tàu khu trục nhỏ và các hoạt động của tàu nhỏ khác đều tốt cả, nhưng bản thân chúng không bao giờ có thể đóng vai trò quyết định khi đương đầu với một lực lượng hải quân hùng mạnh. Người Mỹ sẽ tự lừa dối mình nếu họ tin vào điều ngược lại. Tương tự, Việt Nam cần xây dựng một lực lượng hải quân chuyên nghiệp của riêng mình, xây dựng liên minh hoặc quan hệ đối tác để làm tăng thêm sức mạnh trên đại dương, hoặc để giữ hòa khí với sức mạnh Trung Quốc.

Có một số tiền lệ trong đó một nước trên bộ nhỏ yếu có thể mượn một hạm đội để chiến đấu với một siêu cường về biển. Đó là cách Sparta đã sử dụng để chiến thắng hải quân thành Athen kiêu hùng 2500 năm về trước. Trên thực tế, những người Sparta quen sống trên đất liền đã mượn một đội tàu Ba Tư, vào thời điểm quan trọng nhất của cuộc Chiến tranh Peloponnesia, tiến tới chinh phục một thành Athen suy yếu. Chính trị tạo nên những người bạn cùng phe rất lạ lùng.


Một điểm cuối cùng trong lý thuyết của Mao. Mao viết rằng các du kích luồn lách trong quần chúng giống như cá bơi trên biển, hòa mình trong nước để tránh các hoạt động chống chiến tranh du kích. Điều này có thể được áp dụng như thế nào đối với một lực lượng dân quân biển phải đi xa khỏi bờ biển Việt Nam? Tàu nhỏ thuyền nhỏ có thể hòa vào hoạt động gần bờ trên các vùng biển đông đúc, lẫn vào cả đám đông tàu thuyền để tránh bị phát hiện, bị xác định và tấn công. Hoạt động ẩn náu mà Mao đã dự đoán từ trước đó, là điều khả thi tại các vùng biển gần bờ. Quả thật, hoạt động trên các vùng biển nước nông có thể chiến thắng cả lực lượng hải quân mạnh.

Nhưng sẽ hiệu quả đến đâu khi đi ra khỏi môi trường gần bờ, khi mà “biển” dành cho giao thương hàng hải hẹp lại, “ngư trường” cạn cá, và chỉ hải quân cực kỳ mạnh mới ra được? Tôi chưa rõ mô hình dân quân biển sẽ thích ứng với vùng biển nước sâu như thế nào.

Hà Nội đối mặt với một nhiệm vụ ghê gớm, là phải giữ yêu sách chủ quyền lâu dài trước một đối thủ quyết liệt, có ưu thế vượt trội về kinh tế và ngày càng được trang bị kỹ hơn. Dự đoán này chẳng phải điều gì đáng để thèm muốn.

:arrow: Gloomy 1721979 đã nói - 31/08/2012 lúc 23:56
Mô hình Dân quân biển ! Lại giở lại trò cũ : Lôi dân thường vào cuộc chiến làm bia đỡ đạn . Sẽ có nhiều Lê văn Tám – Võ thị Sáu – Kim Đồng – Nguyễn văn Trỗi ! Khi Tổ quốc lâm nguy lại lấy dân làm Gốc !

Image




:arrow: Long A đã nói - 31/08/2012 lúc 16:40
Tôi đề nghị Quân đội đào tạo ra thật nhiều du kích biển Yết Kiêu cảm tử, được lựa chọn kỹ càng từ những nòng cốt hoàng tôn, hoàng tộc đỏ 3 đời .Còn quân chính quy cho luyện tập kỹ năng uống trà chén, hút thuốc lào & nâng cao trí tuệ phỏm – tá lả.

Image


:arrow: DOQUOCMINH đã nói - 31/08/2012 lúc 11:14
Lấy DÂN làm QUÂN (dân quân) là một cách TẠO HÌNH cho một dạng BIA ĐỠ ĐẠN đời mới theo “định hướng XHCN” của ĐCSVN!-Là một cách tạo CỚ cho TQ …

Aug 30, 2012




Ðảng Cộng hòa đã thông qua một cương lĩnh cực lực chống Trung Quốc ngay cả trong khi truyền thông nhà nước Trung Quốc đả kích ứng cử viên đảng này đề cử ra tranh chức Tổng thống là ông Mitt Romney về điều mà họ gọi là “thái độ Chiến tranh lạnh.”

Cương lĩnh của đảng Cộng hòa thông qua ngày thứ ba tại đại hội đảng ở Tampa, cam kết sẽ có thái độ cứng rắn đối với Trung Quốc về các cáo buộc đã đánh giá thấp chỉ tệ và ăn cắp tài sản tri thức.

Cương lĩnh cũng lên án điều gọi là đưa ra những tuyên bố gây bất ổn trong vùng Biển Ðông và cam kết tiếp tục bán vũ khí cho Ðài Loan, là hai vấn đề khiến cho Trung Quốc bất bình trong quá khứ.

Những lời lẽ cứng rắn hơn này cho thấy ông Mitt Romney, người được đảng Cộng hòa đề cử, hứa sẽ định danh Trung Quốc là một nước thao túng tiền tệ vào ngay ngày đầu tiên tại chức nếu ông đắc cử.

Bắc Kinh, không chính thức đứng về phe nào trong cuộc bầu cử, trong tuần này đã gay gắt chỉ trích chính sách của ông Romney đối với Trung Quốc trong một loạt bài xã luận trên các cơ quan truyền thông nhà nước.

Tờ China Daily mô tả chính sách này là có tính cách gây hấn và sẽ đầu độc quan hệ Mỹ-Trung nếu được thực hiện.

Các nhà sách lược Hoa Kỳ nói rằng việc chỉ trích chính sách hiện nay đối với Trung Quốc không những chỉ là hành động thông thường mà còn có lợi về mặt chính trị, nhất là trong tình huống nền kinh tế Hoa Kỳ đang phải chật vật phục hồi tình trạng suy thoái.

Ðây là điều mà các giới chức Trung Quốc đã nhanh chóng nêu ra, và cáo buộc cả ông Romney lẫn ông Obama là chiêu mộ điều mà họ gọi là “lá phiếu bài Trung Quốc.”

Mặc dù Tổng thống Obama từ chối không gán cho Trung Quốc tội thao túng tiền tệ, ông đã cực lực chỉ trích chính sách kinh tế Trung Quốc và đưa ra một loạt các tranh chấp chống lại Trung Quốc.

Nhưng cương lĩnh đảng Cộng hòa lên án tổng thống Obama đã có hành vi gần như đầu hàng khi đáp lại các vụ vi phạm thương mại mà Trung Quốc bị cáo buộc.

Ðảng Cộng hòa hứa sẽ áp đặt thuế lên hàng hóa Trung Quốc nếu Trung Quốc không thay đổi chính sách và dọa sẽ có các biện pháp trừng phạt các doanh nghiệp nước ngoài đánh cắp công nghệ và tài sản của Hoa Kỳ.

Nếu Trung Quốc không tuân thủ các tiêu chuẩn của Tổ chức Thương mại Thế giới, bản cương lĩnh cảnh báo rằng chính phủ Mỹ sẽ chấm dứt việc mua hàng hóa và các dịch vụ của Trung Quốc.

Các cương lĩnh đảng thường là một tuyên cáo tượng trưng về các nguyên tắc thường được đồng ý và không có tính cách ràng buộc đối với người được đề cử hay bất cứ một chính trị gia nào trong đảng.

Tuy nhiên, những lời lẽ ngày càng mạnh dường như cho thấy một sự thay đổi về quan điểm truyền thống của đảng Cộng hòa, lâu nay vẫn ủng hộ một nền mậu dịch tự do.

Nhưng các nhà quan sát nói rằng hiện vẫn chưa rõ liệu nhiều thành phần kinh doanh lớn trong đảng Cộng hòa có sẵn sàng gây phẫn nộ thêm cho Trung Quốc và liều mình khởi sự một cuộc chiến mậu dịch với nền kinh tế lớn hàng thứ nhì thế giới này hay không.

Image
Thống đốc bang New Jersey Chris Christie là diễn giả chính tại Đại hội Đảng 
Toàn quốc của Đảng Cộng hòa Mỹ. Ông Christie được biết đến về sự chú 
ý của ông tới vấn đề cải cách giáo dục và cân bằng ngân sách của New 
Jersey, bang nhà của ông, mà không phải tăng thuế. Ông bác bỏ những 
cố gắng nhằm thuyết phục ông ra tranh cử tổng thống, và phải đối mặt 
với những câu hỏi về cân nặng của ông.

Image
Thượng nghị sĩ John McCain là ứng cử viên Tổng thống của Đảng Cộng Hòa 
hồi năm 2008. Hồi tháng Giêng năm 2012, ông McCain ủng hộ việc đề 
cử ông Mitt Romney đại diện cho Đảng Cộng hòa ra tranh chức Tổng 
thống Mỹ. Ông McCain, một cựu chiến binh đã sống sót qua 5 năm bị 
cầm tù trong tư cách tù nhân chiến tranh tại Việt Nam, được coi là 
người có nhiều kinh nghiệm về chính sách đối ngoại.



:mrgreen: Ðảng Cộng hòa đề ra lập trường cứng rắn đối với Trung Quốc
29.08.2012 - Mimosa Nguyen - https://plus.google.com/u/0/

Ðảng Cộng hòa đã thông qua một cương lĩnh cực lực chống Trung Quốc ngay cả trong khi truyền thông nhà nước Trung Quốc đả kích ứng cử viên đảng này đề cử ra tranh chức Tổng thống là ông Mitt Romney về điều mà họ gọi là “thái độ Chiến tranh lạnh.”

Cương lĩnh của đảng Cộng hòa thông qua ngày thứ ba tại đại hội đảng ở Tampa, cam kết sẽ có thái độ cứng rắn đối với Trung Quốc về các cáo buộc đã đánh giá thấp chỉ tệ và ăn cắp tài sản tri thức.

Cương lĩnh cũng lên án điều gọi là đưa ra những tuyên bố gây bất ổn trong vùng Biển Ðông và cam kết tiếp tục bán vũ khí cho Ðài Loan, là hai vấn đề khiến cho Trung Quốc bất bình trong quá khứ.

Những lời lẽ cứng rắn hơn này cho thấy ông Mitt Romney, người được đảng Cộng hòa đề cử, hứa sẽ định danh Trung Quốc là một nước thao túng tiền tệ vào ngay ngày đầu tiên tại chức nếu ông đắc cử.

Bắc Kinh, không chính thức đứng về phe nào trong cuộc bầu cử, trong tuần này đã gay gắt chỉ trích chính sách của ông Romney đối với Trung Quốc trong một loạt bài xã luận trên các cơ quan truyền thông nhà nước.

Tờ China Daily mô tả chính sách này là có tính cách gây hấn và sẽ đầu độc quan hệ Mỹ-Trung nếu được thực hiện.

Các nhà sách lược Hoa Kỳ nói rằng việc chỉ trích chính sách hiện nay đối với Trung Quốc không những chỉ là hành động thông thường mà còn có lợi về mặt chính trị, nhất là trong tình huống nền kinh tế Hoa Kỳ đang phải chật vật phục hồi tình trạng suy thoái.

Ðây là điều mà các giới chức Trung Quốc đã nhanh chóng nêu ra, và cáo buộc cả ông Romney lẫn ông Obama là chiêu mộ điều mà họ gọi là “lá phiếu bài Trung Quốc.”

Mặc dù Tổng thống Obama từ chối không gán cho Trung Quốc tội thao túng tiền tệ, ông đã cực lực chỉ trích chính sách kinh tế Trung Quốc và đưa ra một loạt các tranh chấp chống lại Trung Quốc.

Nhưng cương lĩnh đảng Cộng hòa lên án tổng thống Obama đã có hành vi gần như đầu hàng khi đáp lại các vụ vi phạm thương mại mà Trung Quốc bị cáo buộc.

Ðảng Cộng hòa hứa sẽ áp đặt thuế lên hàng hóa Trung Quốc nếu Trung Quốc không thay đổi chính sách và dọa sẽ có các biện pháp trừng phạt các doanh nghiệp nước ngoài đánh cắp công nghệ và tài sản của Hoa Kỳ.

Nếu Trung Quốc không tuân thủ các tiêu chuẩn của Tổ chức Thương mại Thế giới, bản cương lĩnh cảnh báo rằng chính phủ Mỹ sẽ chấm dứt việc mua hàng hóa và các dịch vụ của Trung Quốc.

Các cương lĩnh đảng thường là một tuyên cáo tượng trưng về các nguyên tắc thường được đồng ý và không có tính cách ràng buộc đối với người được đề cử hay bất cứ một chính trị gia nào trong đảng.

Tuy nhiên, những lời lẽ ngày càng mạnh dường như cho thấy một sự thay đổi về quan điểm truyền thống của đảng Cộng hòa, lâu nay vẫn ủng hộ một nền mậu dịch tự do.

Nhưng các nhà quan sát nói rằng hiện vẫn chưa rõ liệu nhiều thành phần kinh doanh lớn trong đảng Cộng hòa có sẵn sàng gây phẫn nộ thêm cho Trung Quốc và liều mình khởi sự một cuộc chiến mậu dịch với nền kinh tế lớn hàng thứ nhì thế giới này hay không.

Aug 26, 2012


ĐẢNG CỘNG ĐANG GIẪY CHẾT
by August 26, 2012 by HieuLe - Thanh Huyen


QUYỀN LỰC LÀ Ở NHÂN DÂN !.

Không có sức mạnh nào, vũ khí nào chiến thắng nổi sức mạnh Nhân dân. Chính Nhân-dân mới là người làm nên lịch sử.

Đảng cộng đã và đang lạm dụng quyền lực này như một công cụ trục lợi cho lợi ích đảng, lợi ích nhóm lên trên lợi ích Dân-tộc và hèn nhát rắp tâm bán đứng Dân tộc cho kẻ thù bành trướng Tàu cộng. Đã đến lúc Nhân-dân đứng lên tước lấy quyền lực từ đảng cộng. Thực tế cho thấy từ Nga-Sô đến Đông-Âu già cỗi phải sụp đỗ cho đến mùa xuân Ả-Rập như Tunisia, Egypt, Libya và Sirya chứng minh rằng những chế độ độc đảng, tham lam và gây tội ác đều nhận lấy hậu quả trừng phạt từ Nhân-dân. Nhân dân sẽ moi chúng lên từ trong cống rãnh để kết liễu chúng trong sự chứng kiến của cộng đồng quôc tế. Sẽ phá bỏ và thay vào đó một thể chế Dân-chủ Tự-do thực sự đúng nghĩa cho Dân-tộc Việt-nam.

- Tập đoàn Đảng Cộng VN sẽ không chỉ đâu ra một nước XHCN trên thế giới này ấm no, tự do hay giàu có ?.

- Và trên thế giới này có bao nhiêu quốc gia theo Tàu cộng mà ăn-no ngủ-ấm ? – Hay ngược lại ! Ấn tượng nhất không thể nào kể ra nạn nhân đầu tiên là Bắc Hàn tội nghiệp ở chỗ đến giờ này mới xem được chuột Mickey mới biết ăn bánh pizza, các nước “Châu phi” nghèo khó đáng thương ! Rồi chẳng mấy chốc cho ra đời một sắc dân lạ (vừa vàng vừa đen) hay may thay một Myanmar bừng tỉnh và đến một Việt Nam hèn nhát do đảng cộng bán đất bán biển đảo tài nguyên của cha ông vì đặc quyền đặc lợi ! Họ đã từng lộng ngôn đi gây, đi chia rẽ nội bộ nước Mỹ, đã từng khoác lác là chiến sĩ canh giữ hòa bình cho thế giới ?! trong khi cái biển đảo lả chủ quyền hẳn hoi giữ không xong ! Là chủ quyền lịch sử không hề chối cãi đó thì Tàu quen phải bắt tất cả Tàu lạ chứ đâu lý gì Tàu lạ bắt tất Tàu quen mà không dám la ! Đâu rồi chiến sĩ canh giữ Hòa bình cho thế giới ? Hay lại bận bịu vui thú điền viên mất rồi !. Thế đấy “Đảng đã cho ta sang mắt sáng lòng…).

- Và trên thế giới văn minh này có ai đi ca ngợi và học mãi những giáo điều từ một người đã chết cách đây gần nửa thế kỷ không ? – Chắc không ! Ông ấy đã thuộc về lịch sử (lịch sử sẽ soát xét công/tội đúng/sai hẳn hoi về cái gọi là vi phạm Hiệp định Geneve-1954 và Hiệp Paris-1973).

- Và Đảng cộng đã chọn Dân chứ Dân không chọn đảng cộng ? – Vì có đa đảng đâu mà bầu với cử ! Chả lẽ 85 triệu dân này ngây dại đến mức không biết chọn ai mà đảng cộng phải nhận trọng trách “chăn dắt” suốt đời ? – Đảng cộng biết rõ điều này vì đảng cộng sợ mất quyền lợi nên đảng cộng cố tham lam bất chấp áp đặt.

- Đảng cộng tự cho mình là lảnh đạo là đứng lên trên tất cả Hiến pháp, Hành pháp Lập pháp để cuối cùng đảng cộng cũng là các ông các ông là tối cao là một nhóm người vô học, khoát lác là tập đoàn chóp bu say mê quyền lực, đảng cộng thời nay còn tệ hơn thời kỳ quái thai của CNTB là tham lam, cướp bóc tàn ác ngay với chính Dân tộc mình !.

- Đảng cộng đang hấp hối, thời khắc cáo chung của tập đoàn hèn hạ với giăc tàn ác với dân, tập đoàng bán nước buôn dân đã đến hồi xuống mồ.

- Một chế độ lọc lừa già mồm dối trá mị dân và tàn ác, ru ngủ mọi tầng xã hội với những luận điệu nhào nặn trá hình và vay mượn để mị dân với những khẩu hiệu giáo điều rỗng tuyết, hậu quả là hình thành một tầng lớp trong xã hội bị chúng phân hóa đến vô cảm mất sức đề kháng sợ hãi cái ác.

Những gì Đảng cộng làm được là điều hiển nhiên là tất yếu của người đứng đầu quốc gia mà bất kỳ nhân dân nào trên thế nào cũng có quyền đòi hỏi. Những thành công trong hai cuộc kháng chiến đều nằm trong xu thế chung của phong trào giải phóng dân tộc lúc bấy giờ, Việt Nam cũng chỉ là con cờ trong một ván cờ từ đó cho đến nay mà thôi. Và điều quan trọng là khi có đôc lập thì soi xét mình LÀ AI và nên di theo CON ĐƯỜNG nào mới là quan trọng ? Chẳng may thay cho Dân tộc Người chon Sai đường chọn làm quân tốt ĐỎ. Không có gì là thần thánh, là soi sáng là tài ba cả, cớ gì cứ tung hô XHCN muôn năm ? Có ai tranh lấy cái thứ tà ma đó đâu mà sợ mất ? Rồi phải tự xem mình ăn-ở ra làm sao trong thế giới này để rồi bị “các thế lực thù địch luôn ra sức âm mưu chống phá.. ? Một chế độ nực cười thay chỉ thích người ta nói tốt tang bốc về mình còn nói đúng bản chất xấu xa của mình là chống mình là thù địch với mình ? Dùng quân đội, công an bắt bớ hiếp đáp bằng mọi cách hèn nhát đến bẩn thỉu nhất.

Với những băng-rôn áp phích vô hồn gây tốn kém, báo chí, truyền thanh – truyền hình các đoàn thể – hội đoàn cứ lãi nhãi vô bổ cứ ca ngợi một chủ thuyết không tưởng rồi ép với nhau ra sức học tập làm theo gương đạo đức HCM ?! Sự nhân bản tư tưởng thật ấu trĩ theo định hướng CN cộng sản làm tê liệt và triệt tiêu sáng tạo trong mọi lãnh vực của con người để dễ bề cai trị.


ĐẢNG CỘNG ĐANG GIẪY CHẾT
Đảng cộng hãy thức tỉnh với lòng tự trọng gạt bỏ đi sự tự ti của cá nhân gạt bỏ đi sự hẹp hòi ích kỷ của chủ nghĩa để mạnh mẻ từ bỏ sự độc tôn lảnh đạo Đất nước, đó mới là nguyện vọng chính đáng của đại đa số Nhân dân Việt Nam. Hãy vì Dân tộc vì giang sơn nồi giống vì truyền thống vẻ vang con cháu Lạc Hồng.

Hà cớ gì cứ ôm người lạ (dối lòng, miễn cường đến trơ trẽng cho cả hai) là cựu thù ngàn năm của Dân tộc để đi ngược lòng DÂN ?

Nhiều quốc gia đang thật sự tốt với Nhân dân VN, sao đảng không gọi đó là nước Nhật anh-em, nước Hàn quốc anh-em hay nước Úc anh-em, mà họ cũng không cần xưng hô sáo rỗng vậy đâu !. Tại CN dối trá cứ dối lòng cứ anh-em vậy thôi, Ai đời đi nhận nước quen là anh-em, là như răng với môi mà ta là môi để răng cắn hoài ? Như 16 vàng 4 tốt để biến mình thành người lạ với Dân nhân ?

Nền kinh tế què quặt : Những tập đoàn, tỗng công ty nhà nước như Vinashin, Vinaline, PVN, EVN, Vinaconex V.V.. và V.V… là sản phẩm của tập đoàn Đảng cộng nhào nặn ra đề phù phép từ tài nguyên quốc gia từ tiền thuế của nhân dân dưới chiêu bài nấp bóng xây dựng CNXH, một chủ nghĩa viễn vong, mơ hồ. Đảng cộng đang lộ nguyên hình lũ quan tham lam vơ vét càng nhiều càng thiếu từ lòng tham không đáy của bọn chúng.

Nền tài chính kiệt quệ : Đề có tiền chi trả cho bộ máy công quyền chuyên trách phục vụ và bảo vệ đảng cộng chúng ra sức vơ vét từ xu cao thuế nặng từ tài nguyên quốc gia chúng thỏa hiệp bán đất bán biển đảo đến tài nguyên quốc gia để là chư hầu đắc lực cho Tàu cộng. Nợ nần, khủng hoảng, lạm phát, bất động sản, chứng khoán bong bóng v.v.. sẽ rơi vào bế tắc là điều chắc chắn.

Quốc gia lâm nguy : Trong khi đó, kẻ thù lâu dài là bọn bè lũ Bắc kinh thì không ngừng mọi thủ đoạn phá hoại, nhằm thôn tính nước ta trong chiến lược lâu dài hiểm ác. Thì Đảng lại hành động nhu nhược ” đóng cửa thụ động dạy bảo nhau” với ba cái chính trị 3 xu một mớ đó, nào là không ngừng tu dưỡng đạo đức cách mạng, học tập theo gương đạo đức HCM rồi nào phải là đày tớ nhân dân hòng tiếp tục ru ngủ đánh lừa dư luận.

Học chữ đến lúc rồi cũng phải xong rồi ra trường mà đi làm. Đi làm thì có pháp lệnh công chức cớ gì nghỉ hưu đến nơi rồi lại còn noi gương.., rồi ra sức.., thế này thế kia đúng là lừa phỉnh trân tráo có một không hai trên thế giới. Mỹ hay Pháp hay nhiều quốc gia tiến bộ khác họ có ra sức học tập ông George Washington hay ông Charles de Gaulle hay ông ông gì đó đâu ?

Đảng cộng ngày nay đã hiện nguyên hình quỷ dữ giữa thời đại xuất hiện rộng khắp vô cùng mưu mô hiểm ác chi phối để khống chế từng người dân (nếu cần) làm phân hóa quần chúng, dẫn đến đố kỵ, tự ti, cầu toàn lợi ích bản thân dẫn đến sói mòn truyền thống đạo đức, bàng quang với thời cuộc. Đảng cộng độc chiếm thông tin chính thống lôi kéo Hội-Đoàn cả nước đi ca ngợi một huyền thoại một tập đoàn đảng trị đầy tội lỗi đứng trên lịch sử dân tộc. Nhân danh chính quyền Nhân dân, công an, quân đội tất tất đều của nhân dân ra điều dân chủ đến từng người dân nhưng người dân vô sản từ tinh thần đến vật chất.

Đảng cộng đang đẩy dân tộc Việt Nam đến lầm thang ! Thất nghiệp tăng cao người dân phải chóng chọi với giá cả tăng chóng mặt. Là ai cũng nhận thấy !
Điều Nhân dân Việt Nam thật sự mong muốn là đảng cộng chấm dứt vô điều kiện vai trò lảnh đạo độc tôn của mình.
Lịch sử sẽ là chứng nhân thời khắc của Dân tộc khi Đảng tự tuyên bố quay về với Nhân dân.
Dân tộc Việt nam đủ sáng suốt và vô cùng thông minh khi khi chọn cho mình thời khắc hành động.
Đảng nên đánh giá và tiên lượng đúng tình hình, không khinh suất để đẩy cuộc đấu tranh này rơi vào cảnh nồi da xé thịt thêm một lần nào nữa.

Giải pháp hòa bình là lựa chọn đúng đắn nhất, là cơ hội để Nhân dân Việt Nam thêm một lần nữa khẳng định với kẻ thù bành trướng về sự toàn tâm đoàn kết thực thi Dân-chủ và Tự-do thật sự và khẳng định độc lập chủ quyền lảnh thổ không có sự câu kết thỏa hiệp với kẻ thù.

LỜI HIỆU TRIỆU !

Sơn hà một lần nữa nguy biến hỡi :
:arrow: Các nhân sĩ tiền bối, các nhà khoa học trí thức, sinh viên–Thanh niên Việt Nam hãy là hạt nhân nòng cốt trong phong trào Dân-chủ Tự-do cho Việt Nam, các tầng lớp Nhân dân, Công nhân và Nông dân cả nước, các tổ chức Hội-Đoàn, các tổ chức Tôn giáo hãy một lần nữa một lòng ĐỨNG LÊN vì DÂN -CHỦ TỰ-DO cho VIỆT NAM !

:arrow: Hà Nội ngàn năm văn hiến nơi tiên phong cho Huế, Sài gòn cùng cả nước đồng lòng đứng lên gạt bỏ những hiềm khích, chia rẽ đố kỵ vì lợi ích cho toàn Dân Việt nam.

:arrow: Đảng cộng sẽ tiếp tục với những chiêu trò lọc lừa trong giẫy chết trong sự sợ hãi thì chúng càng bất chấp đạo lý, điên cuồng không ngừng đàn áp, bắt bớ, đánh đập tù đày. Thì những chiến sỹ cho phong trào Dân-chủ Tự-do cho Việt Nam sẽ là đối tượng kìm kẹp của chúng. Đứng trước xu thế thuận lợi như hiện nay đây sẽ là cơ hội cho tất chúng ta hãy đứng lên vượt qua nỗi sợ hãi trong từng bản thân như đã từng diễn ra, dù có tổn thất và hy sinh sẽ tập hợp hãy thổi bùng lên ngọn lửa tự do cho tổ quốc Việt Nam. 

:arrow: Chúng ta cám ơn các tổ chức Dân-chủ Tự-do các ngoại kiều, kiều bào trên khắp thế giới luôn ủng hộ cho phong trào đấu tranh trong nước. Và đang tiếp tục đấu tranh tác động đến các Chánh phủt dân chủ, các nhà đầu tư, kiều bào nên soát xét đầu tư và gửi ngoại tệ về VN nên có điều kiện.

:arrow: Nhân dân cả nước hãy rút tiền ra khỏi các nhà băng đảng cộng, đây là đòn chí mạng đánh vào xương sống của chúng để chúng khô máu và sụp đổ nhanh hơn.

:arrow: Chúng ta cám ơn hàng trăm hàng ngàn chiến sỹ đấu tranh cho Dân chủ đang bị tù đày đang là nạn nhân của an ninh đảng cộng Việt Nam.

:arrow: Chúng ta cũng thiết tha kêu gọi lực lượng An ninh, Công an và Quân đội Nhân dân Việt Nam hãy đứng về phía Nhân Dân, không bố ráp, trấn áp, bắt bớ HÃY BẤT TUÂN Đảng cộng, quay về chánh nghĩa nơi đó là Đồng bào là Quê hương cho tất cả chúng ta.

Sài gòn ngày 25 tháng 08 năm 2012
Thanh Huyen


Aug 24, 2012

• Tình Hình Khủng Hoảng Kinh Tế Trung Cộng Ảnh Hưởng Ðến Việt Nam


Tình Hình Khủng Hoảng Kinh Tế Trung Cộng Ảnh Hưởng Ðến Việt Nam
by 09 Apr 2012 - Diễn Giả: TS Nguyễn Văn Lương

Image








Chuyện thật mà người tỵ nạn VC, nhất là anh em HO nên đọc để khuyên nhau

CHO TÁI ĐĂNG BÀI NÀY VỚI MỤC ĐÍCH GIÚP
NGƯỜI TỴ NẠN VC NÓI CHUNG, CÁC GIA ĐÌNH H.O. 
NÊN ĐỌC ĐỂ KHUYÊN NHAU


Bans on Communist Symbols Spread Through Russia’s Neighbors


Kính chuyển AUDIO và TEXT bài phát biểu đặc biệt của Tiến sĩ Nguyễn Văn Lương chuyên gia kinh tế tài chánh, tị nạn 1975, làm việc tại Hoa Kỳ & nhiều quốc gia hải ngoại. Bài phát biểu và các thảo luận này được thu âm qua hệ thống PALTALK ngày Chúa Nhật 10-6-2012. Kính chuyển audio bài nhận định ghi chép.

Không Để Quá Trễ!
Hải ngoại ngày 10 tháng 6, 2012

:arrow: Khi mà Trung Cộng sản xuất hàng hóa ào ào như vậy, thì Hoa Kỳ biết là nó mắc mưu rồi, thì mới chơi vụ thất nghiệp. Thất nghiệp kéo dài, dây chuyền tới Âu Châu, thì tất cả thất nghiệp hết, không ai xài tới hàng hóa Trung Cộng hết. Cho nên kinh tế Trung Cộng rất là tệ hại bây giờ, giống như Việt Nam. Mô hình kinh tế Trung Cộng và Việt Nam giống nhau.--.

:arrow: Đồng lương thấp, người dân không được trả lương cao. Cho nên người dân không có mãi lực, có nghĩa là không có tiền để buôn bán trong nước (...) Dân không có tiền để mua. Mà hàng hóa chế tạo ra để bán ra ngoại quốc thì không phải là nhu cầu ở trong nước. Chính vì vậy mà hàng hóa ứ đọng tùm lum, dân không có tiền. Dân thất nghiệp, không có tiền, không được trợ cấp như dân bên Mỹ này, thì dân sẽ nổi dậy thôi!

BÃO Ế ẨM CÀN QUÉT CÁC CHỢ, SIÊU THỊ 
(bản tin 19/6/2012)

:arrow: Tư bản (Tàu) cũng phá sản vì mượn tiền (ngoại quốc). Dân chúng cũng không có tiền mua, thì đói khổ như nhau. Thêm vào đó, với 1 tỷ 300 ngàn người Tàu, ngay cả hải sản, cơm rau, chó mèo cũng không còn nữa. Đừng tưởng họ có đồ ăn, họ không có đồ ăn đâu. Đó là vấn đề của Trung Cộng, sự khổ sở của họ rất là khủng khiếp. 

:arrow: Vì tôi chưa có mặt ở Việt Nam, cho nên tôi chưa so sánh được người dân Trung Hoa với Việt Nam như thế nào, nhưng theo những người bạn của tôi kể, thì trong nghĩ rằng, ở Việt Nam có lợi điểm là dân Việt Nam có hải ngoại gởi tiền về, thì tương đối đỡ hơn. Nhưng 1 đô la mà mua được 4,5 quả trứng, thì cũng là tệ hại lắm rồi... Từ khủng hoảng kinh tế dẫn tới khủng hoảng chính trị, thanh trừng nhau.

:arrow: 60% Hải quân Hoa Kỳ tới Đông Nam Á, chắc chắn ảnh hưởng tới chiến trường Đông Nam Á. Office of Development Assistance (ODA) bên Đan Mạch đã cúp viện trợ cho Việt Nam số tiền chỉ có 1.5 triệu. Chúng ta sẽ đóng vai trò gì cho tương lai Việt Nam? 

:arrow: Với kỹ thuật tân tiến của Hoa Kỳ hiện tại, chưa có một chiếc tàu nào gặp hurricane (bão) mà bị hủy bỏ. Hệ thống khí tượng của Hoa Kỳ rất tân tiến. Những chuyến tàu cruises của Mỹ không bao giờ thay đổi. Những hàng không mẫu hạm của Hoa Kỳ di chuyển ngoài khơi, đặc biệt những hàng không nguyên tử sau này, cả hai ba chục năm không cần tiếp tế nhiên liệu. Tại sao Mỹ phải đến Cam Ranh? Chẳng qua là để thổi một bản tin tới Trung Cộng, để xem "Trung Cộng làm gì tao cho cho biết". 

:arrow: Hoa Kỳ không có chủ trương chiến tranh. Hoa Kỳ không muốn chế độ Trung Cộng hiện tại có thể dùng mọi cách tuyên truyền để kéo dân tộc Trung Hoa vào một cuộc chiến tranh đồng lòng với chính phủ. Hiện tại, dân chúng ở Trung Quốc rất chán ghét chế độ này, các cuộc biểu tình ở trong nước (Tàu) xảy ra hàng ngàn lần mỗi tháng. Cuộc sống của dân chúng thật là cực khổ. Chúng tôi biết, bởi vì chúng tôi từng có mặt ở bên đó, có công ty ở bên đó, có nhân viên ở bên đó (Trung Quốc)...Trung Cộng có thể bị sụp đổ bất cứ lúc nào. Chúng ta phải lo chuyện Việt Nam trước khi Hoa Kỳ giải quyết Trung Cộng.

:arrow: Người Việt Nam của chúng ta, đặc biệt ở hải ngoại, nhất là những người từng đi tù Việt cộng, thì chúng ta phải nhận thức rằng chúng ta đã bị cộng sản Việt Nam lừa đảo quá nhiều rồi, không phải chỉ bây giờ, mà chứng minh từ quá khứ. Họ đã tuyên truyền, đã thành lập mặt trận giải phóng miền nam, xâm chiếm miền Nam, rồi họ xây nhà tù, dùng trường học, nhà thờ, chùa chiền làm nơi tù đày. Tù ở miền Nam quá nhiều. Mục đích tù đày là huỷ diệt, bóp chẹt sức lãnh đạo, các sĩ quan cao cấp ở miền Nam.

:arrow: Liên sô bị sụp đổ cũng vì kinh tế, vì vấn đề hết tiền. Họ hoảng sợ, như Trung Cộng. Họ có các hạ tầng cơ sở theo kinh tế chỉ huy (....) Trung Cộng có thể bị sụp đổ bất cứ lúc nào. Chúng ta phải lo chuyện Việt Nam trước khi Trung Cộng được Hoa Kỳ giải quyết ....Không để cho quá trễ.

:arrow: Việt cộng cố gắng giữ sự im lặng của người dân trong nước. Họ muốn thế giới hiểu lầm rằng người dân trong nước hài lòng, chấp nhận chế độ này, chấp nhận những gì đang có, không có đấu tranh! Đất đai tài nguyên đang bị bán. Trong sự nợ nần quá nhiều của Việt Nam bây giờ, họ sẽ tiếp tục bán thêm. Họ lấy đất của dân bán, để lấy tiền trả nợ. Tiền lời trả nợ thôi, Nếu quý vị không tin tôi, hãy vô Bloomberg số 25.5.2012, hàng năm Việt Nam phải cần 4 tỷ mỹ kim để trả tiền lời! Nếu mà chúng không có 4 tỷ đó (gởi về Việt Nam), thì chế độ Việt cộng sẽ sụp như Liên sô đã sụp vào thập niên 1990's vì không có tiền để trả nợ.

:arrow: Nếu chúng ta đi theo đường chính trị, thì phải chờ từ 2 tới 7 năm. Nếu chúng ta đi theo đường kinh tế, KHÔNG GỬI TIỀN VỀ VIỆT NAM, KHÔNG DU LỊCH VỀ VIỆT NAM, Việt cộng sẽ không có 4 tỷ --- 4 tỷ để trả tiền lời thôi, thì những công ty quốc tế liên quan tới Việt Nam sẽ đòi nợ, thì chế độ Việt cộng sẽ bị sụp, như Soviet Union thập niên 90.

:arrow: Tôi chưa có về Việt Nam lần nào. Giả sử quý vị về thăm dò Việt Nam, quý vị thấy rằng Trung cộng ở khắp mọi nơi, nhất là ở ngoại ô thành phố. Khi bộ trưỏng quốc phòng Mỹ ông Leon Panetta tới Cam Ranh, thì người ta mới la làng lên là người Trung Cộng nuôi cá ở CamRanh. Càng ngày, người Tàu càng sống trên nước Việt Nam quá nhiều!

:arrow: Từ thập niên 1960, trong cuộc cách mạng văn hóa của Mao trạch Đông, dân Trung Hoa mỗi gia đình có một đứa con. Cho tới giờ này, Trung Quốc có 225 triệu đàn ông (đông gấp 3 dân Việt) trên 18 tuổi, không có đàn bà để lấy vợ! Thì một phần đàn ông Tàu qua Việt Nam, mình có đủ phụ nữ cung ứng cho họ hay không? Đặc biệt là đàn bà Việt Nam cố gắng tìm chồng ngoại quốc, để hy vọng nuôi được gia đình. Bây giờ người chồng đó nằm ngay trong đất nước của mình! Thì quý vị thấy sự đồng hóa có thể xảy ra hay không? Nếu để 7 năm, 8 năm, 10 năm nữa, thì những vợ Viêt lấy chồng Tàu đẻ con lai đó, thì họ có thể giết chồng họ được không? 

:arrow: Tình trạng dinh dưỡng ở Việt Nam bây giờ quá tệ hại rồi! Tôi vừa gặp một người bạn ngoại quốc từ Việt Nam ra, họ nói thẳng với tôi là tình trạng lạm phát ở Việt Nam quá tệ. $1 đô la U.S. ở Việt Nam chỉ mua được 4 trái trứng gà đẻ ở trong farm! Trứng gà nhập cảng thì mua được 5 trái. Đối với đồng lương Việt Nam, quý vị thấy, $1 chỉ mua được 4,5 trái trứng, tưởng tượng là nạn lạm phát ở Việt Nam lớn cỡ nào. Tiền bạc ở Việt Nam làm sao đủ để nuôi, để dinh dưỡng người dân? Lẽ dĩ nhiên có những thành phần rất giầu, nhưng họ giúp gì được cho đất nước mình? Hay là họ a-dua để cho đất nước mình tệ hại hơn? Chúng ta cần phải nghĩ đến việc phải làm thế làm sao gấp rút làm cho đất nước Việt Nam mình khá hơn.

:arrow: Nếu chúng ta kéo dài, chờ đợi, chưa gấp rút giải thể chế độ Việt cộng, thì chế độ CSVN sẽ chờ đợi họ có cơ hội ký được một contract về dầu khí ngoài khơi Việt Nam, hoặc là cái mỏ nào đó đào ở trong nước, là Việt cộng họ sẽ có tiền để trả nợ cho số tiền lời mà họ đã phá, như vụ Vinashin, Vinalines, Vinawaco, vân vân. Họ cũng biết số tiền mà mình (người Việt hải ngoại) gởi về, có lúc sẽ bị chấm dứt, bị giảm đi, họ sẽ gặp trở ngại trong vấn đề trả tiền lời cho thế giới, và sẽ bị sụp đổ. Cho nên Việt cộng họ yêu cầu Mỹ viện trợ, họ làm mọi cách để có tiền đôla. 

:arrow: Nhìn qua ảnh hưởng tâm lý mà chiến hạm Mỹ đến Đà Nẵng. Tôi thấy nếu giả sử người dân Việt Nam rất thích Hoa Kỳ bây giờ? Lẽ dĩ nhiên đó là vấn đề tâm lý, có người Việt hải ngoại bên này nữa. Quý vị yên tâm, khi Việt Nam thay đổi trong tương lai (không cộng sản), thì Việt Nam sẽ rất là hùng mạnh, bởi vì cộng đồng Việt Nam ở hải ngoại có rất nhiều người tài. Cộng đồng hải ngoại có được "bộ ngoại giao" cho nước Việt Nam, cho vấn đề tái thiết nước Việt Nam, đưa Việt Nam trở thành một nước hùng cường trên thế giới. 

:arrow: Hoa Kỳ ve vãn nước Việt Nam để có lợi cho Hoa Kỳ? Xin lỗi quý vị, nếu Hoa Kỳ muốn có lợi, thì Hoa Kỳ sẽ sử dụng cộng đồng người Việt hải ngoại,chứ không phải người dân trong nước Việt Nam. Bởi vì chúng tôi là những người thấm nhuần tất cả những văn hóa, kinh nghiệm, thủ tục hành chánh của Hoa Kỳ! Thì những người như tụi tôi mà về Việt Nam làm việc thì mới sẽ có lợi cho Hoa Kỳ nhiều hơn chớ! Giống như lực lượng cộng đồng Cuba ở Hoa Kỳ mà làm việc cho Nam Mỹ, để có hệ thống xuất nhập cảng khổng lồ tới nước Hoa Kỳ.

:arrow: Nước Việt Nam mình có nhiều cơ hội. Trong một chuyến đi Tây Đức, tôi có gặp một người Đức nói với tôi: Những quốc gia khác họ cần Mỹ mà không được, trong khi Mỹ đến Việt Nam thì tụi mày đuổi đi! Đó là nói trước năm 1975. Rất nhiều người muốn di cư qua Mỹ để ở mà không được, mà tụi bây lại muốn bỏ nước Mỹ, đi về Việt Nam?

:arrow: Xin thưa quý vị, chuyện đó có thể xảy ra lắm: Mỹ có thể trục xuất một số người! Tại vì năm ngoái đây, tổng thống Obama ban hành một đạo luật cho người Việt Nam khi về già được về Việt Nam sống! Gởi tiền về Việt Nam sống. Quý vị phải hiểu rằng tại sao Mỹ phải làm như vậy không? Đó là trút bớt một gánh nặng rất là lớn! Là vì những người già ở Hoa Kỳ này sẽ làm Mỹ tốn thêm tiền y tế, tiền thuốc men, tiền chăm sóc, tiền viện dưỡng lão! Đủ thứ tiền hết đó! Nếu họ về Việt Nam, Mỹ chỉ cần gởi họ bảy tám trăm ($700, 800) là xong rồi! Họ mong những người đó đi về Việt Nam! Chứ không phải họ muốn quý vị ở lại đây đâu, bởi vì người già chẳng sản xuất gì cho nước Mỹ nữa, kể cả tôi khi mà tôi về già! Nhưng mà kết quả trong năm vừa rồi, không có người già nào đi về Việt Nam ở hết, họ chỉ du lịch về Việt Nam thôi.

:arrow: Họ đi về hí hố chơi, nhất là những người già. Thậm chí những người HO đi về Việt Nam nhiều hơn những thành phần đi trước! Tôi phải nói thẳng với quý vị như vậy. Đó là những người đóng góp cho chế độ cộng sản này rất là nhiều! Hôm nay tôi xin nói thẳng với quý vị vậy, không phải là tôi chỉ trích bực bội gì quý vị. Nhưng chúng ta phải đưa ra, để đưa ra một con đường.Chúng ta phải giải quyết vấn đề Việt Nam cho nhanh hơn!

:arrow: Nếu chúng ta là gánh nặng của Hoa Kỳ, thì Quốc Hội Hoa Kỳ rất có thể ban hành đạo luật nàynhững người Việt ở Hoa Kỳ du lịch về Việt Nam là những người không bị nguy hiểm bởi cộng sản Việt Nam, thì những người này có thể bị trục xuất về Việt Nam, nếu sau này họ còn negotiate để mà làm chuyện đó! Thì đó cũng là một hình thức để giải quyết vấn đề chi phí nặng về Medicare, vấn đề y tế của Hoa Kỳ! Tôi không nghĩ là Hoa Kỳ có thể làm chuyện đó, nhưng quý vị đừng có nghĩ là vấn đề đó sẽ không xảy ra! Chuyện đó đã xảy ra cho Cuba rồi! Nếu quý vị không tin, thì tôi đã có tài liệu về 8-điểm về Cuba, mà chính phủ Hoa Kỳ ra sắc lệnh này cho Cuba hồi năm 2004, để 2009 Cuba phải thay đổi. Trong đó, quý vị thấy có những điểm rât là chặc chẽ, Mỹ trục xuất người Cuba một cách dễ dàng!

:arrow: Tại sao giai đoạn này rất thuận lợi (để cứu nước)? Người dân Việt Nam từ Bắc xuống Nam, tất cả đều rất bất mãn. Chắc chắn là họ bất mãn, và mơ ước có sự thay đổi cho Việt Nam. Điều chắc chắn nữa, mà nãy giờ tôi đang nhấn mạnh tới, là hệ thống tài chánh Việt Nam quá nhiều tệ hại. Không những là vấn đề trả nợ không nổi, hệ thống hành chánh trong nước rất tệ hại, đồng tiền Việt Nam không được chấp nhận trên thế giới nữa. Bây giờ họ chỉ tiêu xài, sử dụng đồng đôla mà thôi. Thế giới không chấp nhận đồng tiền Việt Nam nữa. Chính vì vậy, nếu Việt cộng không có đủ đôla trả tiền lời, thì thế giới sẽ la làng lên, thì trong vấn đề kinh tế, Việt Nam sẽ sụp. Điều rõ ràng là sẽ như vậy.

:arrow: Trở lại vấn đề: Khối chuyên viên hùng hậu của thế giới, chúng ta phải nói rằng Việt Nam mình có nhiều nhất bây giờ! Mình chỉ thua sau Hoa Kỳ mà thôi, chứ không thua ai hết đó! Tại vì sao? Những người như tôi, hoặc là một nửa triệu người ở Mỹ đây, không phải chỉ học để ra trường, mà họ cạnh tranh với dân bản xứ để tiến thân nữa! Dân bản xứ đây có thể là người Nhật, có thể là người Đức, người Pháp, người Anh. Ngó kỹ, họ cạnh tranh để tiến thân nữa. Thì làm sao họ (chuyên viên Việt) là những người dỡ được! Khi kinh tế Mỹ suy thoái hiện nay, biết bao nhiêu người dân bản xứ mất nhiều việc, mà người Việt vẫn có việc làm, tức là mình cũng thuộc loại khá chút nào chứ. Thì nếu chúng ta đồng lòng trong vấn đề thay đổi Việt Nam, không có chuyện gì mà chúng ta làm không được! 

:arrow: Một điều rất quan trọng mà tôi cần nhấn mạnh nhiều lần: Việt Nam mình có một "bộ ngoại giao" ở hải ngoại rất lớn! Quốc gia nào mình cũng có bộ ngoại giao hết, đó là cộng đồng của mình! Cộng đồng của mình! Cộng đồng của mình nói chuyện với ông này ông kia, tổ chức này tổ chức kia! Trước khi tôi làm việc cho Công ty này, thì tôi đã được chỉ định làm Deputy của Bộ Giáo Dục Hoa Kỳ, coi 28 trường đại học, về vấn đề tài chánh. Và rồi tôi từ chức, để nhận job của công ty này.

:arrow: Tôi tha thiết mong là chúng ta cần làm gì cho khá hơn, không thể ngồi chờ được! Tôi nhớ lời cụ Phan Chu Trinh ngày xưa hỏi: chúng ta có phải là người vọng ngoại hay không? Chúng ta có chờ đợi hải ngoại, tôn trọng hải ngoại hay không? Hay là biết khả năng của nhau, chỉ bảo nhau, đưa Việt Nam đi đường khá hơn? Sự vọng ngoại đời xưa thì đúng, vọng ngoại bây giờ là sai. Lý do? Khối người Việt hải ngoại chúng ta có nhiều người giỏi hơn người ngoại quốc nữa, thì quý vị vọng ngoại làm cái gì? Bụt nhà không thiêng hay sao đây? Đó là lý do tôi muốn đưa ra, để chúng ta phải cùng nhau làm cái gì, do chính chúng ta làm với nhau!

:arrow: Thậm chí, tôi phải nói thẳng với anh em HO ở hải ngoại, tôi xin lỗi, đa số quý vị HO là đàn anh của tôi. Tại vì họ ở cấp bực Đại Uý Thiếu Tá trở lên hết rồi, thì họ là những người khá, người thâm niên trong quân đội. Nhưng mà hành động của quý vị đi về Việt Nam, hành động của quý vị, qua đây, quên cả những cực khổ trong thời tù đày cộng sản, thì có phải quý vị phản bội đất nước? Có phải là phản bội đồng minh bạn bè của quý vị, huynh đệ chi binh của quý vị hay không? Tôi nói thẳng như vậy, nếu quý vị tự ái, chúng ta hãy sẵn sàng bàn cải, học hỏi........Chúng ta tập trung tất cả những tâm tình của chúng ta vào đất nước Việt Nam....

:arrow: Mình cần phải làm cái gì? Như tôi đã thưa với quý vị, chỉ cần 1.5 triệu đôla thất thoát. Đan Mạch cúp viện trợ cho Việt Nam tiền phát triển, thì chúng ta nghĩ thế nào về số tiền 5, 7 tỷ mà chúng ta gởi về Việt Nam? Chúng ta là những người đang ở Hoa Kỳ, viết thư, viết thỉnh nguyện cho Hoa Kỳ, yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ đừng có gởi tiền viện trợ, trợ giúp cho Việt Nam, trong vấn đề thiên tai bão lụt, số tiền 100 triệu, 200 triệu đô la, vậy mà chúng ta gởi về Việt Nam vài tỷ đôla! Thì thử hỏi hành động của chúng ta có mâu thuẫn hay không. Tôi xin thưa với quý vị như vậy.

Quý vị nghe tiếp âm thanh trình bày của Tiến sĩ Nguyễn văn Lương.
Paltalk ngày 10.6.2012 (audio)Hiện Tình Việt Nam - Ts Nguyễn Văn Lương